Tôi không dám bỏ bạn gái vì sợ bị cô ấy giết

Alex

Nguồn hình ảnh, BBC Three

Đối tác của Alex là người phụ nữ đầu tiên bị bỏ tù vì bạo hành gia đình và kiểm soát ở Anh. Giờ Alex đang cố gắng chống lại sự kỳ thị quanh việc nam giới bị bạo hành.

Alex Skeel, 22

Tôi sẽ không bao giờ quên khoảnh khắc mà bạn gái tôi, Jordan, lần đầu tiên đổ nước sôi lên người tôi. Cô ấy dồn tôi vào góc một căn phòng trong ngôi nhà mà chúng tôi chia sẻ ở Bedfordshire, tay cầm ấm đun nước. Chúng tôi đã ở bên nhau được ba năm, và cãi vã bắt đầu từ những điều nhỏ nhặt - như cô ấy bảo tôi không nên mặc màu xám hoặc cô ấy không thích kiểu tóc của tôi - đã biến thành một chiến dịch hành hạ thể xác tôi trong chín tháng trời. Tôi rất sợ cô ấy.

Tôi giờ này vẫn có thể thấy những giọt nước đầu tiên rơi xuống da. Tất cả xảy ra trong một chuyển động chậm. Sau đó, da tôi bị sạm lại. Cơn đau như chưa từng có. Tôi năn nỉ cô ấy cho tôi vào một bồn tắm chứa đầy nước lạnh - đó là điều duy nhất tôi nghĩ có thể ngăn chặn làn da đang bị cháy. Cô ấy bằng lòng cho tôi vào phòng tắm và tôi thấy nhẹ nhõm ngay lập tức. Bạn không thể tưởng tượng được cảm giác đáng kinh ngạc như thế nào khi tôi chìm cơ thể vào khối nước đóng băng sau đó. Đó là cảm giác đẹp nhất trên thế giới. Sau đó cô ấy nói rằng tôi phải ra ngoài - hoặc cô ấy sẽ dội nước sôi lại từ đầu.

Một hình chụp của Jordan, mô tả hạnh phúc của lứa đôi

Nguồn hình ảnh, BBC Three

Chụp lại hình ảnh, Một hình chụp của Jordan, mô tả hạnh phúc ứa đôi

Nếu tôi bắt đầu rên rỉ, than đau, cô ấy sẽ nói, "Vậy quay lại bồn tắm đi." Sau đó, cô ấy làm y như thế và bắt tôi ra khỏi buồng tắm. Tất cả là trò chơi tâm trí với cô ấy. Cô muốn kiểm soát tất cả các khía cạnh của cuộc sống của tôi. Tôi nhớ mình nằm trong bồn tắm không có quần áo. Trông giống như tôi đang ở trong lò nướng, đang nấu ăn. Da tôi bị bong tróc khắp nơi. Trông hết sức khủng khiếp.

Số liệu mới nhất từ cơ quan Khảo sát tội phạm Anh và xứ Wales cho thấy, trong năm kết thúc vào tháng 3, 2018, ước tính có hai triệu người trưởng thành trong độ 16-59 tuổi trên toàn quốc đã bị bạo hành hạ gia đình vào năm ngoái - trong số đó, hơn một phần ba ước tính là đàn ông.

Người ta cũng ước tính rằng 20% thanh thiếu niên đã bị bạn gái hoặc bạn trai của họ hành hạ thể xác. Và điều này xảy ra với đàn ông nhiều hơn người ta tưởng. Cảnh sát ở Anh và xứ Wales đã ghi nhận gần 150.000 vụ nam giới bị bạo hành trong năm 2017 - nhiều hơn gấp đôi so với báo cáo năm 2012. Theo một tổ chức từ thiện, ít hơn 1% số giường tị nạn cho người bị bạo hành gia đình ở Anh được phân bổ cho nam giới, và ở London thì không có giường nào dành cho đàn ông.

Alex (phải) cùng bạn gái Jordan

Nguồn hình ảnh, BBC Three

Chụp lại hình ảnh, Alex (phải) cùng bạn gái Jordan

Jordan Worth và tôi cùng 16 tuổi khi chúng tôi gặp nhau ở trường đại học năm 2012. Jordan học rất giỏi và được Đại học Hertfordshire nhận cho học ngành mỹ thuật. Cô muốn trở thành một giáo viên. Trong những tháng đầu tiên, mọi thứ đều ổn. Chúng tôi đã có một khoảng thời gian thực sự vui vẻ bên nhau và làm những việc bình thường, như xem phim và đi dạo. Được khoe với bạn bè là mình có bạn gái với tôi là một điều mới mẻ. Họ sẽ hỏi: "Ồ, thế bạn đã làm gì vào cuối tuần?" Và tôi có thể nói rằng tôi đã ở bên cô ấy.

Sau đó, một vài tháng, một vài điều kỳ lạ đã xảy ra. Vào thời điểm đó, tôi chỉ thấy những điều đó giống như một hành vi tìm kiếm sự chú ý. Cha mẹ tôi đã trả tiền cho chúng tôi đến London để xem The Lion King, và ̣đột nhiên Jordan biến mất. Chúng tôi đổ xô đi tìm kiếm cô một lúc lâu, và sau đó, rất lâu sau, chúng tôi thấy cô ấy ở khu vực tiếp tân, cười phá lên. Điều đó hơi kỳ lạ. Giờ đây nhìn lại, tôi nghĩ rằng đó là cách cô ấy khiến tôi hoang mang và lo lắng, để có thể chi phối được tôi.

Nhưng chẳng bao lâu sau, Jordan đã cách ly tôi hoàn toàn với bạn bè và gia đình tôi - cô ấy ngăn tôi gặp họ và thậm chí chiếm đoạt tài khoản Facebook của tôi - một chiến thuật kinh điển về khống trị. Tôi không còn có ai để đựa vào.

Alex kỷ niệm sinh nhật lần thứ 18 với mẹ và anh trai sinh đôi Luke

Nguồn hình ảnh, BBC Three

Chụp lại hình ảnh, Alex kỷ niệm sinh nhật lần thứ 18 với mẹ và anh trai sinh đôi Luke

Cô ấy bắt đầu giảm thức ăn của tôi, điều đó có nghĩa là tôi giảm cân rất nhiều. Tôi cố gắng phản đối hành vi của cô ấy, nhưng cô ấy quật ngược vấn đề và biến tôi thành người có lỗi. Tôi biết đó không phải là lỗi của tôi, nhưng cô ấy tiếp tục thuyết phục tôi. Cuối cùng thì tôi nghĩ, 'Tôi đang làm gì sai?' Sau đó, tôi làm một cái gì đó khác và cô ấy rên rỉ lên với tôi vì tôi bây giờ khác xưa quá. Khi cô ấy nói với tôi, "Em không thích màu xám" hoặc "Êm không thích đôi giày đó", tôi nghĩ, "Được rồi, tôi sẽ không mang chúng", vì tôi muốn gây ấn tượng tốt với cô ấy . Nhưng, trong thực tế, cô ấy đang ép tôi trở thành người mà cô ấy muốn tôi trở thành. Nó làm suy yếu sự tự tin của tôi. Và tôi đang chiến đấu trong một trận chiến mà tôi sẽ không bao giờ chiến thắng. Thật là bực bội.

Chúng tôi có với nhau hai đứa con và tôi cứ ôm lấy hy vọng là điều gì đó sẽ thay đổi. Con chúng tôi còn rất nhỏ, nhưng, tất nhiên, chúng hẳn đã nhìn thấy những gì đang xảy ra và, trong khi cô ấy không trực tiếp làm tổn thương các con, nỗi lo sợ của tôi luôn là nếu tôi rời đi, cô ấy sẽ chuyển sang hành hạ chúng. Thế là tôi ở lại.

Tất nhiên, có một số thời gian tôi thực sự có cuộc sống êm đềm với Jordan - những khoảnh khắc tôi cảm thấy hạnh phúc, khi chúng tôi cười và vui vẻ cùng nhau. Không phải lúc nào chúng tôi cũng sống trong một cơn ác mộng. Và tôi thực sự muốn thử và muốn mối quan hệ được bền vững. Nói cho cùng thì tôi yêu cô ấy.

Phải mất 18 tháng để ngượcđãi tinh thần biến thành ngược đãi thể chất. Nó bắt đầu khi cô bắt đầu ngủ với một chai thủy tinh bên cạnh. Cô ấy buộc tội tôi liên hệ với những cô gái khác, nói chuyện với họ hoặc nhắn tin, điều đó hoàn toàn sai sự thật. Cô ấy tiếp tục nói rằng cô ấy nhận tin nhắn từ người khác, nhưng sau đó, tôi phát hiện ra rằng cô ấy đã bịa ra. Sau đó, cô ấy đợi cho đến khi tôi ngủ thiếp đi và lấy cái chai đập vào đầu tôi. Cô ấy hạch sách, "Anh đang nghĩ về cái gì?

X-ray miệng Alex cho thấy hàm răng bị gãy

Nguồn hình ảnh, BBC Three

Chụp lại hình ảnh, X-ray miệng Alex cho thấy hàm răng bị gãy

Sau một thời gian bị đánh, tôi đến mức không còn thấy đau. Tôi đã chịu đau quá quen, thậm không còn thấy đau nữa. Vì vậy, cô ấy đã nâng sự hành hạ lên cấp độ cao hơn và tìm cách làm tôi tổn thươngnhiều hơn. Sau cái chai, đến cái búa. Sau đó, đó là bất cứ vật gì cô ấy có thể tìm thấy để đánh tôi.

Một lần, nó là một bộ sạc máy tính xách tay. Cô ấy quấn dây quanh cổ tay và cho nó chùng xuống một chút, và vung đầu cắm điện vào đầu tôi. Máu bắn ra tung toé. Chẩy lênh láng xuống sàn nhà. Tôi đã khóc, "Em đừng đánh anh nữa." Và nhìn Jordan khi cô bước lên cầu thang, cười lớn. Cô nói: "Tại sao anh không chết dấm chết dúi ở đâu đi? Không ai quan tâm đến anh."

Cuối cùng, Jordan bắt đầu dùng dao. Cô ấy chém tôi. Một lần, cô ấy xém chém vào một động mạch lớn ở cổ tay tôi. Sau đó, là nước sôi. Tôi bị bỏng độ ba. Bất cứ khi nào tôi quen với sự đau đớn, cô ấy sẽ tăng mức hành . Mức sau khi nước sôi có lẽ sẽ là cái chết.

Tất nhiên, tôi sợ Jordan và sợ không biết cô ấy sẽ làm gì. Tôi cảm thấy rằng, nếu tôi nói bất cứ điều gì, cô ấy có thể đã giết tôi. Tôi đến bệnh viện và nói rằng tôi bị vấp và đập đầu hoặc nước rất nóng từ vòi hoa sen đã làm tôi bị phỏng. Một người hàng xóm gọi cảnh sát một vài lần khi họ nghe thấy tiếng la hét, và tôi bào chữa cho Jordan và nói dối. Điều đó không tốt, nhưng tôi đã làm nó để khỏi bị giết. Mắt tôi bị bầm đen và đủ loại thương tích. Cô ấy trang điểm cho tôi, vì cô ấy muốn che đậy những thương tích mình đã gây ra.

Tôi có thể cảm thấy cơ thể của tôi dần dà thôi hoạt động. Tôi thụt rất nhiều cân. Sau đó, bác sĩ nói với tôi rằng tôi nếu tình trạng kéo dài, tôi sẽ chết trong 10 ngày, vì tôi đã bị từ chối không cho ăn quá lâu và những vết thương rất nặng. Mọi chuyện đã kết thúc vào năm 2018, khi một sĩ quan cảnh sát đến nhà để theo dõi chuyến viếng thăm trước đó của họ và họ tra hỏi tôi. Tất cả sự thật kinh hoàng lúc đó lộ ra. Chấn thương của tôi rất nghiêm trọng vào thời điểm đó, và tôi hốc hác nhiều sau khi giảm cân. Tôi đã chối tất cả mọi thứ cho đến thời điểm này. Nhưng tôi không thể tiếp tục như thế được nữa.

Cảnh quay bodycam của cảnh sát sau cuộc gọi của người hàng xóm cho thấy Alex bị đau khổ về thể chất lẫn tinh thần

Nguồn hình ảnh, BBC Three

Chụp lại hình ảnh, Cảnh quay bodycam của cảnh sát sau cuộc gọi của người hàng xóm cho thấy Alex bị đau khổ về thể chất lẫn tinh thần

Nếu cảnh sát không can thiệp vào đúng thời điểm đó, tôi có lẽ đã nằm dưới lòng đất. Tôi không nghi ngờ gì về điều này. Tôi đủ may mắn - tôi nói may mắn - là vì tôi có quá nhiều thương tích trên người và bằng chứng thực sự mạnh mẽ, vì vậy cảnh sát gắn kết mọi thứ lại với nhau, điều đó đã giúp họ đưa cô ấy vào tù.

Động lực của Jordan, tôi nghĩ, thuần túy là từ ghen tuông. Tôi rất gần gũi với gia đình, và có những người bạn tuyệt vời, và cô ấy cô lập tôi khỏi tất cả những điều đó. Cô ấy tước khỏi tôi mọi thứ tôi từng có. Tôi nhớ một lần cô ấy nói với tôi: "Tôi muốn hủy hoại cuộc sống của anh."

Trong khi một trong sáu người đàn ông sẽ trải qua bạo hành trong gia đình tại một số thời điểm trong cuộc sống của họ, chỉ một trong số 20 người sẽ đi tìm bất kỳ sự giúp đỡ nào.

Jordan không bao giờ hối lỗi. Ngay cả khi cảnh sát đến thẩm vấn cô. Cô ấy trông có vẻ tội lỗi như bất cứ người hối lỗi nào trong đoạn phim của cảnh sát, nhưng tôi nghĩ cô ấy quan tâm đến việc bị bắt hơn những gì cô ấy đã hành hạ tôi. Cô ấy nhận tội trước tòa, tôi tin là, để có được một bản án nhẹ hơn.

Jordan bị cảnh sát thẩm vấn

Nguồn hình ảnh, BBC Three

Chụp lại hình ảnh, Jordan bị cảnh sát thẩm vấn

Tôi không biết làm thế nào Jordan có thể biện minh cho hành vi này với chính mình. Tôi nghĩ rằng những người phạm tội hành hạ bạn đời làm thế bởi vì họ thích làm như vậy. Nó giống như một loại thuốc, một chứng nghiện. Và họ càng làm điều đó, họ càng nghĩ rằng họ có thể chạy tội - và tình trạng càng ngày càng tệ hơn. Giống như họ đang ở trên thiên đường và bạn đang ở trong địa ngục. Họ đang nhận được những gì họ thực sự, thực sự muốn. Đó là hoàn toàn kiểm soát đối tượng. Và bạn đang nhận được mọi thứ bạn không bao giờ muốn trong cuộc sống của mình và tệ hơn thế nữa. Cho đến khi họ bị lộ tẩy. Và sau đó là một cú sốc lớn đối với họ.

Tôi đã từng nghe nói về nam giới bị bạo hành trong gia đình trước khi tôi gặp Jordan. Tôi biết cô ấy đang làm gì. Tôi biết điều đó thực sự, thực sự xấu. Nhưng tôi không biết phải làm gì. Trong khi tất cả đang xảy ra, tôi sẽ không thể nêu ra một cáo buộc khiến cô ấy có thể bị bắt vì tôi chưa bao giờ có manh mối.

Tôi cũng không bao giờ muốn vội vã thoát khỏi tình huống đó, nghe thật buồn cười nhưng thực sự là vậy. Không có cách nào tôi có thể thoát ra khỏi tình huống ấy. Tôi thực sự không có bằng chứng gì. Và, đương nhiên, chúng tôi đã có hai mặt con với nhau. Tôi chỉ hy vọng tình trạng đó sẽ dừng lại. Nếu ngày nào đó tôi bị đánh ít hơn mọi khi, thì đó là một ngày tuyệt vời. Đơn giản như vậy.

Mối quan tâm của tôi là cho những đứa con, rằng làm sao cho chúng ổn có đủ cha mẹ. Bạn không bao giờ có thể khuyên ai rời khỏi tình huống đó. Đó là điều tồi tệ nhất. Bạn chỉ có thể nói, "Nếu khi nào bạn cần nói chuyện với tôi, t̀hì tôi sẽ đến với bạn."

Alex đoàn tụ với bé Iris sau khi được xuất viện

Nguồn hình ảnh, BBC Three

Chụp lại hình ảnh, Alex đoàn tụ với bé Iris sau khi được xuất viện

Jordan bị kết án bảy năm rưỡi tù giam vào tháng 4 năm 2018. Cô thừa nhận hành vi kiểm soát hoặc áp bức trong một mối quan hệ thân mật, cố ý làm tổn thương và gây tổn hại trầm trọng cho cơ thể bạn đời. Khi nghe tin, tôi thậm chí không phản ứng. Bây giờ tôi không có khuynh hướng bị ảnh hưởng bởi mọi thứ. Nếu đội bóng đá của tôi thắng, tôi sẽ mừng phát điên nếu là ngày xưa, nhưng bây giờ tôi chỉ nghĩ 'xong một việc'.

Tôi nghĩ đó là vì do chấn thương tôi đã trải qua. Khi bản án được đưa ra, tôi nghĩ, "Công lý đã thắng." Sau đó, tôi cảm thấy rất nhẹ nhõm - một gánh nặng được trút khỏi đôi vai. Ngay khi tôi biết cô ấy đang ở trong chiếc xe trên đường đến nhà tù, lần đầu tiên sau năm năm, tôi có thể nhìn qua vai và trong đầu không có một chút gì lo lắng.

Các con tôi không thực sự biết chuyện gì đang xảy ra. Tôi đã lưu giữ rất nhiều thông tin, tài liệu tòa án, v.v. để các con đọc chúng lớn lên. Khi chúng đủ trưởng thành để hiểu nó, tôi sẽ giải thích cho các con. Miễn là các con nói với tôi một ngày, "Bố đã làm rất tốt, bố ạ", đó là tất cả những gì tôi quan tâm.

Jordan là người phụ nữ đầu tiên ở Anh bị vào tù vì hành vi bạo hành và kiểm soát người khác. Điều này cho thấy vấn nạn này đang được chính quyền quan tâm. Có rất nhiều ngại ngùng ngăn cản đàn ông lên tiếng và thường cảnh sát không coi trọng việc đàn ông bị bạo hành. Đàn ông thường bị bỏ rơi khỏi các chiến dịch chống bạo hành gia đình. Điều này sai. Giới tính có liên quan gì với việc bị bạo hành?

Tôi không đủ ngu ngốc để nghĩ rằng mọi cô gái sẽ giống như Jordan. Nhưng ngay bây giờ tôi chưa sẵn sàng cho một mối quan hệ khác. Tôi chỉ muốn tận hưởng những thứ tôi từng thích khi còn nhỏ, bởi vì Jordan đã lấy đi mọi thứ của tôi và phá hủy nó, như những chiếc cúp bóng đá, vé cho các trận bóng đá, tài sản, tất cả đều bị hủy hoại. Tôi đã phải cố gắng xây dựng lại những tài sản đó, điều mà tôi đã làm, với sự giúp đỡ của các tổ chức từ thiện lạm dụng nam giới. Trong tương lai, tôi muốn mở một trung tâm ẩn náu cho những người đàn ông bị bạo hành.

Cửa nhà của Alex bây giờ

Nguồn hình ảnh, BBC Three

Chụp lại hình ảnh, Cửa nhà của Alex bây giờ

Đôi khi tôi nghĩ lý do chính tôi còn sống sót là để nâng cao nhận thức. Tại sao con dao không đi sai chỗ? Tại sao tôi không bị đâm vào chỗ hiểm? Tôi chưa bao giờ bị vỡ sọ dù đã bị đánh hàng ngàn lần. Điều đó làm tôi hết sức ngạc nhiên. Tại sao không? Phải có một lý do cho điều này. Lý do đó là để giúp mọi người. Tôi chỉ hy vọng rằng mọi thứ sẽ tốt hơn cho các nạn nhân khác.